Menu Close

(7.17) Bản chất hoặc mức độ nghiêm trọng của tình trạng khuyết tật của con tôi có thể được sử dụng để biện minh cho môi trường giáo dục tách biệt không?

(7.17) Bản chất hoặc mức độ nghiêm trọng của tình trạng khuyết tật của con tôi có thể được sử dụng để biện minh cho môi trường giáo dục tách biệt không?

Tất cả học sinh khuyết tật có quyền được học tập trong LRE dựa trên nhu cầu giáo dục cá nhân thay vì cách phân loại mô tả tình trạng khuyết tật của trẻ. Chỉ vì trẻ được phân loại là trẻ bị “khuyết tật trí tuệ”, hay “rối loạn cảm xúc”, không có nghĩa là việc tiếp xúc với những học sinh không bị khuyết tật sẽ không phù hợp.

Theo vụ Holland , học khu phải thực hiện tất cả các bước hợp lý (bao gồm việc cung cấp hỗ trợ và dịch vụ bổ sung) để giảm bớt gánh nặng cho giáo viên giáo dục thông thường và những trẻ khác trong lớp trước khi đưa học sinh khuyết tật ra khỏi lớp học thông thường. Luật liên bang hiện yêu cầu mỗi IEP phải có một tuyên bố về các sửa đổi hoặc hỗ trợ về chương trình mà nhân viên nhà trường sẽ cần để học sinh có thể tham gia và tiến bộ trong chương trình giảng dạy chung, có thể tham gia các hoạt động ngoại khóa và phi học thuật, cũng như được giảng dạy với các học sinh không khuyết tật. [20 U.S.C. Sec. 1414(d)(1)(A)(i)(IV); 34

C.F.R. Sec. 300.320(a)(4).] Tòa án trong vụ Holland tuyên bố rằng việc chỉ đòi hỏi sự chú ý nhiều hơn các trẻ khác không có khả năng làm suy giảm việc học của trẻ khác. [Holland, 786 F. Supp. at 879.]

Luật pháp thừa nhận rằng bản chất hoặc mức độ nghiêm trọng của tình trạng khuyết tật của học sinh có thể biện minh cho việc đưa học sinh ra khỏi lớp học thông thường, đặc biệt khi học sinh gây rối cho các học sinh khác. Tuy nhiên, việc đưa học sinh hoàn toàn  ra khỏi môi trường giáo dục thông thường có thể không được đảm bảo. Học khu vẫn nên cung cấp các cơ hội để tương tác với bạn bè không bị khuyết tật trong các môi trường ngoại khóa hoặc phi học thuật khi thích hợp. [34 C.F.R. Sec. 300.117.]